Quận 2 về đêm thật vắng vẻ.
Có rất nhiều đoạn đường dài chẳng thấy bóng nhà dân đâu.
Nhưng có một “cuối đường” mà đôi trẻ và đám trẻ thường hay lui tới – nóc hầm Thủ Thiêm.
Cách nhau có mỗi con sông, bên này thì hoang sơ, èo uột nhưng bên kia lại lung linh, rực rỡ những ánh đèn từ cao ốc.
À, nhắc tới ốc mới nhớ con ốc đáng thương đêm qua ở đó.
Sinh ra thân phận đã ốc lại còn sên.
Chú ốc sên chẳng biết đi đứng ra sao mà lạc hẳn xuống lòng đường lớn.
Cặp nam thanh nữ tú tung tẩy nắm tay nhau vượt qua rồi lùi lại.
Cô gái:
+ Eo ôi, lâu lắm mới thấy ốc sên.
– Chắc đi tìm bạn tình mà quên lối.
+ Thật là tội nghiệp mà. Chẳng may có cái xe nào đi ngang, chết là cái chắc.
– Vậy em cứu mạng nó đi…
Cô gái rụt rè thò tay kiểu nữ hoàng nhân ái yêu động vật. Run rẩy cầm con ốc lên rồi thay vì đặt nhẹ vào bãi cỏ lại hoảng loạn, rùng mình ném một phát.
Bộp!
Chú ốc đánh một cái rõ mạnh vào trụ sắt cắm biển “Không tụ tập tại đây“! Đắng lòng!
– Em làm nó chết sớm hơn dự định rồi! – Chàng trai cười khoái chí.
Trong lúc chú ốc đang còn ngáp ngáp (Tôi nghĩ thế). Cô gái tỏ vẻ hối hận, liền lấy tay hốt một nắm cát, lấp xác con ốc lại và lắp bắp điều gì đó.
Tôi chẳng biết điều gì đó là điều gì? Chỉ tưởng tượng trong đống cát nhỏ, có một vật thể mềm mềm, nhơn nhớt đang cố trườn ra: “Chết bởi kẻ vô tình không đau lòng bằng chết bởi người cố tỏ ra trách nhiệm mà lại luôn hời hợt“.
MC’s
Ảnh: Hj
Đọc trọn bộ tại đây:
Mẩu Vụn Sài Gòn #1: Chuyện Chò, Milu và Cá hấp
Mẩu Vụn Sài Gòn #2: Con ốc sên trên đại lộ
Mẩu Vụn Sài Gòn #3: Mẹ Oval, Con Elip
Mẩu Vụn Sài Gòn #4: Chiếc cub già và xe bánh…
Mẩu Vụn Sài Gòn #5: Bàn chuyện cá ở sông Seine
Mẩu Vụn Sài Gòn #6: Phá lấu chua lắm phải không?
Mẩu Vụn Sài Gòn #7: Trà đá miễn phí