Timeline 2019 – HOPE – Sài Gòn 10 năm sau nữa, vẫn thương hơn lúc bây giờ…

284

Sài Gòn thương mến,

Cách đây 10 năm, cũng khoảng thời gian này, bạn có nhớ: Chúng ta đã va vào nhau như hai người xa lạ tìm tới nhau để chung chia một giấc mơ hồng hoa. Bạn có đất và rộng lòng cho mướn, mình có cả một bầu trời tuổi trẻ với những dại khờ hoá liều lĩnh, đam mê.

Mình mượn bạn một góc nhỏ nằm trong lòng của làng Đại học Quốc gia để tá túc, chúng ta bắt đầu khởi dựng những cột mốc… không nên gọi là thành tựu, chỉ nên gọi là quả ngọt, thứ quả ngọt kết ra từ những nụ hoa thoảng hương tự chủ, say mê, kiên trì và hạnh phúc.

Mình viết ra đây 10 mẫu kí ức nho nhỏ chưa đựng sinh nghiệm cảm xúc to to để bạn nhớ giúp mình là, dù chuyện gì có xảy ra, bạn với mình cũng đã có 10 năm thanh xuân đẹp đẽ làm đà cho 10 năm xuân sắc tiếp theo. Và trừ khi mình bỏ cuộc, bạn không được phép bỏ rơi mình, nghe không? *Mà bạn biết rồi đây, trong từ điển của mình không có 2 chữ “bỏ cuộc”, chỉ có 2 chữ “thay đổi” để chọn về nơi xứng đáng hơn mà thôi.

  1. Sài Gòn xém chút nữa là lỡ duyên với mình. Vì cái ấn tượng xấu xí của lần đầu tiên gặp nhau (2008 khi mình tham gia Olympic miền Nam) mà nó tạo ra, một Sài Gòn nóng nực, ồn ào, ngột ngạt. Nhưng số phận an bài, Sài Gòn là nơi mình chọn kéo vali tới để trú trọ, ăn học và vận hành ước mơ. Sài Gòn những ngày đầu mình đến tá tục lạ lẫm vô cùng so với những gì “cứ tưởng”. Mình đã ở một nơi đồng không mông quạnh (hồi đó mình ở trọ bên cạnh Đại học Kinh Tế Luật bây giờ), có bãi rau muống sau nhà, có vịt chạy le te trên còn đường mòn đi tắt về khu hồ đá, có cafe võng mái lợp lá khô, có cả bò nghé ở đâu lâu lâu sàng tới… Và có một cậu trai nhỏ con sáng sáng đạp cái xe đòn giông đen sờn đã cũ, vác theo cái laptop Lenovo nặng 4.5kg, đi ngược đường, đua với xe tải lớn để đến giảng đường nằm ngay cái chợ xổm thơm ơi là thơm. Với mình, 2 kỷ vật dù đã không thể giữ nhưng rèn rũa nên sức bền của mình (cả nghĩa đen và nghĩa bóng) từ những năm đầu có mặt ở Sài Gòn chính là chiếc xe đạp đòn giông truyền tay từ ba sang anh hai và tới mình tiếp quản, là cái laptop Lenovo 4.5kg (mà mình hay đùa là trộm nó lấy nó phải cận thận, chứ để rớt là gãy chân có ngày) mình mua bằng tiền tích cóp từ thời cấp 2, cấp 3, sinh viên năm nhất thời đó không phải ai cũng có laptop đâu nha, mà quý ở chỗ, anh trai mình đã đạp xe đạp từ Thủ Đức sang tận Bình Tân hay Tân Bình gì đó lấy về cho mình. Đến giờ mình vẫn rất trân trọng.
  2. Tôi tài giỏi, bạn cũng thế! – Cuốn sách tạo động lực để mình lội ngược dòng trong học tập. Vốn bị tiêm nhiễm những suy nghĩ như bằng cấp không quan trọng, học bằng Khá là được. Mình đã cảm thấy thất vọng với bản thân khi học kì một khép lại với mức Khá thiệt, nhưng tự mình hiểu rằng, đó không phải năng lực của mình. Cuốn sách này đã thức tỉnh mình về cái gọi là nội lực tự thân, niềm tin không giới hạn. Mình liên tục thăng hạng trong học tập, nhận được học bổng nhiều kì liền và khép lại quãng thời gian Đại học với vị trí Top 9 xinh đẹp và tấm bằng Đỏ cử nhân.
  3. Trở thành Quán Quân Mật Mã Ngôn Từ có lẽ là cột mốc tạo ra nhiều dấu ấn và bước chuyển với mình nhất trong số các cuộc thi mình đã tham gia giật giải :)) Với cuộc thi này, nó như dành ra cho mình, để rồi cho đến tận bây giờ, hầu hết các mùa Mật Mã Ngôn Từ, mình đều quay trở lại và góp mặt với các vai trò khác nhau, giám khảo ghế phụ, MC, trainer, và giám khảo chính. Cũng từ cuộc thi, mình hiểu và ý thức hơn về đặc ân ngôn từ và cảm xúc mà mình có được. Để quyết định “dù ai có chán không xem, mình đây vẫn giữ lời thề năm xưa”. Ra mắt Bộ Từ điển Video Mật Mã Ngôn Từ, Sổ Từ Điển cho người lớn khô khan và khởi động lớp học Tư duy ngôn ngữ.
  4. 7 năm, 3 điểm đáp, 7 offer thay đổi vị trí và 7 lần tiếng Ting Ting tăng âm lượng thêm chút xíu (Chỉ tính công việc chính thức). Nhiều người sẽ hỏi bí kíp của mình là gì, mình sẽ tiết lộ bí kíp ngoại cảnh ở điểm số 5. Còn nội cảnh thì chỉ đơn giản là làm điều mình thích, thích điều mình làm. Đã làm làm cho tới. Khi dừng lại hãy cho người ta cảm giác thèm thuồng để có bạn lần nữa & luôn nhớ, hữu xạ tự nhiên hương, đường dài mới biết ngựa hay. Thành thật sẽ giúp bạn không tốn thời gian để dối trá sự thành thật. Thời gian ngắn lắm, để dành nó cho học điều mới, làm điều hay, chia sẻ điều tốt, nhận góp ý tích cực và tiếp tục cải thiện không ngừng. Đừng để đố kị, ganh ghét triệt tiêu toàn bộ sự dễ thương và trí tiến thủ của bạn. Cứ hết mình trước đã, rồi trời xanh sẽ cho bạn thuộc về nơi xứng đáng thuộc về. Rồi tiếng Ting Ting cũng vì thế mà phải to hơn thôi (lố lần hai).
  5. Đi đâu hay làm gì cũng vậy, con người bên cạnh bạn mới là điều đáng quan tâm. Mình may mắn có những anh chị dẫn đường có tâm, có tầm và những đứa em, những người bạn đồng hành luôn có cái gọi là khao khát để lại một chút gì đó tốt tươi cho đời. Nếu không vì thế, mình khó có những thăng hoa trong công việc. Mình hay nói mình may mắn, nhưng có một vài người đã nói, may mắn của mình được sắp đặt sẵn từ trong sự cố gắng mà mình đã bỏ ra. Bạn tin mình đi, ai rồi cũng muốn tìm cho mình một, hoặc một vài truyền nhân để lãnh hội những tinh tuý chắt lọc được. Trong muôn vàn giá trị bạn sở hữu, hãy có cho mình giá trị của sự cố lên :)) Rồi sẽ có ngày, họ chạy bở hơi tai mới theo kịp bạn. Mình thì vẫn đang thong dong đi bộ dưới bầu trời thiên thanh thôi <3
  6. 9show và Người cũ còn thương, cú hít triệu view lấy lòng cộng đồng mạng nhưng mình chưa lấy lòng được ai :)) Gần đây, nếu như có những lần não bộ mình rung lên sung sướng thì có lẽ đa phần đến từ 9show, từ những khoảnh khắc quay hình và nhất là trình diễn cho mọi người thưởng thức, từ những lời khen, động viên và từ cả những lần mình nghĩ ra một ý tưởng mới. Mình tin những người đã yêu 9show, họ là những người có trái tim ngọt ngào và dễ chịu. Vì không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để mình rót mật vào tai đâu :)) Nhân đây, nếu bạn tin rằng mình trải nghiệm trong tình yêu rất nhiều nên mới có thể viết ra được như vậy, mình xin hy vọng điều đó là sự thật. Mình toàn đứng ngoài nhìn vào hạnh phúc của người ta thôi chứ cũng ít khi được chọn đóng vai chính trong chuyện tình cảm lứa đôi lắm. Mình biết lí do tại sao nên mình chỉ dám thảnh thơi chờ người ta hết kẹt đường, thì tới với mình thôi :))
  7. Saigon, tối nay – Món quà mình dành cho Sài Gòn để Sài Gòn hiện tại được kể lại bằng những câu chuyện tử tế mà mình quan sát được. Để nếu như có người háo hức tìm về Hòn Ngọc Viễn Đông thời ấy để xem nó ngọc ngà ra sao thì chắc cũng có người như mình, chỉ muốn biết Sài Gòn cất giữ bao nhiêu câu chuyện thanh xuân của những người cứ vì yêu dại khờ mà không dứt mình ra khỏi Sài Gòn nổi. Chờ mình nhé, mình sẽ sắp xếp để tiếp tục triển khai món quà này cho bạn.
  8. Căn nhà ngập nắng, có lẽ đây là điều mình không dám mơ nhưng rồi cuối cùng mình đã làm được. 10 năm ở Sài Gòn, mình thèm cảm giác có một nơi của riêng mình để vun vén, có một cái giường để ngủ ngon lành và không phải chịu cái nóng banh chành khi Sài Gòn nổi lửa, mình sợ cảm giác bước vô phòng và luồng gió hầm hập táp vô mặt. Hình ảnh ba mẹ vào khám bệnh, ghé phòng thăm mình phải trùm kín người khi ngủ trưa vì nóng quá, mà lại kiểu nóng rát làm mình cứ lăn tăn mãi. Và rồi chuyện gì đến cũng đến, mình quyết tâm xin bạn Sài Gòn nhượng cho mình một góc be bé để mình có thêm cam kết gắn bó với bạn. Có 3 khoảnh khắc mà giờ nghĩ lại mình vẫn ứa nước mắt. 1 là lúc mình cầm trên tay đống sổ tiết kiệm mà có những cuốn đã cũ lắm rồi vì từ thời mình học cấp 3 á, mình đã không tin được mình bền bỉ đến vậy, mình không còn cảm thấy mệt cho những lần làm đêm hôm, chạy xe một mình đi dẫn hay vài tháng trời không có cuối tuần. 2 là lúc mình giả vờ kêu mẹ vào chơi, dọn phòng trọ cho mình. Mẹ chính là người bấm từng số trong mã password để bước vào căn hộ và mẹ đã thốt lên: Thích quá Minh Anh. Cuộc đời mình có nhiều thứ khiến mẹ có thể hãnh diện nhưng không khi nào mình khoe cả. Có 2 lần mình khoe và thấy mẹ hạnh phúc, 1 là lúc biết mình đậu Học sinh giỏi Quốc Gia và 2 là khi bước vào căn nhà này. Cuối cùng, không phải tự nhiên mình gọi nó là căn nhà ngập nắng đâu, vì căn bản nó nằm ở hướng Đông Nam đón nắng ấm mỗi ngày và cũng vì ngày mình dọn đến, lúc mở cửa bước vào, hừng quang đã ửng trên nền trời xanh sau mưa.
  9. 9soul và giấc mơ tổ hợp tâm hồn cho một thế hệ cần Thảnh thơi tìm tới và một thế hệ cần Tự do bay bổng. Mình tin vào cái gọi là năng khiếu trời cho, biến thành tài năng để làm nghề và sống, rồi dùng thiên bẩm đặc biệt đó gửi lại cho đời một chút gì gọi là cảm ơn. Và 9soul chính là một chút gì gọi là đó với mình và những bạn đã tin vào sứ mệnh của nó. Giờ đây, mình sẽ cứ túc tắc thả vào đó những điều tử tế, để truyền cảm hứng cho mọi người sống tích cực và tươi đẹp hơn. Họ không chỉ nghe cho vui, mà còn được học cho biết và giữ lấy cho mình bằng những món quà bé xinh. Xem thêm chi tiết tại đây nè https://9soul.vn/
  10. Điều số 10 này, xin cho phép mình ủ men cho nó thêm tí nữa. Đây cũng chính là một trong những ước mơ lớn mà mình hy vọng có thể làm được. Nếu thành công, nó sẽ là gạch đầu dòng đầu tiên cho bài viết 10 năm sắp tới. Bạn nhớ ghé để chúng ta lại hàn huyên trò chuyện.

Cuối cùng, Minh Chính thân mến, hãy luôn nhớ diệu kỳ nằm ở cái tên của mày đó.
Minh (Trong Sáng) – Chính (Chính trực): 2 giá trị mày đã luôn theo đuổi và hãy giữ lấy cho mình trên chặng hành trình tiếp theo.
Minh Chính viết tắt là MC, chứa đựng tên 2 cái nghề mày bén duyên: Marketing Communications và Master of Ceremony.
Nhưng trên hết, hãy nhớ nếu ai đó hỏi mày là ai, hãy đừng quên nhắc mình cố gắng hơn nữa để trở thành Marvellous Communicator, dùng bản dễ hiểu là Inspiring Story Teller và dịch thuần Việt là người kể chuyện truyền cảm hứng.

Cảm ơn Sài Gòn đã 10 năm ôm tui vào lòng nhé. Bạn vừa rộng đủ để tôi thích lon ton đi đâu thì đi, làm gì thì làm. Và bạn cũng nhỏ xíu hà, vì đi đâu, tôi cũng lại lo về để xà vào lòng bạn mà thôi…

MC’s