Tôi dùng chữ "xuôi" để ám chỉ về khởi đầu thuận lợi. Chắc có lẽ vì, Tôi đã đến theo một cách an yên nhất - không cưỡng cầu, mong đợi. Tôi đã sống cùng nó trong sự háo hức mỗi ngày và say mê trên từng thành quả. Tôi không tốn sức để chứng minh mình, tôi tự do tung tẩy và căng đầy năng lượng. Và cũng chắc có lẽ, công việc này được đo ni đóng giày cho cá tính, bản lĩnh, sự am hiểu và kỹ năng của tôi...
Bạn được phép chối từ – You are allowed to leave!

Những ngày đầu tháng 4 này một năm về trước, tôi từ bỏ chốn “an nhàn” để đến nơi “giông tố”. Ai cũng trách sao đang yên đang lành lại bỏ công việc với vị trí, thu nhập và định hướng phát triển mà không phải ai cũng có được như vậy?
Nhưng tôi thì vốn sống và hành động bằng suy nghĩ của mình hơn đánh giá của người khác. Tôi trân trọng những kỳ vọng mà họ dành cho tôi, nhưng tôi cho mình được phép khước từ nếu nó không đáng. Bao giờ cũng thế, tôi đặt lý tính lên đầu và nêm thêm 1 ít cảm tính ở sau cùng của mọi quyết định.
Và tôi nhận ra, mọi thứ dường như đã đủ để tạo nên một cái kết đẹp cho mối tình đầu kéo dài hơn 2 năm đầy trăn trở. Tôi không thể đi tiếp với một Cái-Tôi-Đang-Cầm-Chừng được nữa. Tôi tự do, kiêu hãnh và thanh thản rút lui… Sau cùng của cuộc tình, tôi cảm ơn “em”* vì đã là một phần của tuổi trẻ, giúp tôi “bớt ngông, hiểu chuyện và cư xử biết điều hơn”…
Vũ trụ bao la không mênh mông bằng lòng mình
Quay lại với câu chuyện Agency, khi chấm dứt công việc tại Ngân hàng, tôi dành nhiều thời gian để nói chuyện với “mình”. Tôi đối thoại bằng việc tìm ra cuốn sách nó thích, câu nói nó ưng, bộ phim làm nó rưng rưng, những khung hình khiến nó muốn đứng nhìn mãi,… Tôi kiếm lịch treo tường cũ, tận dụng mặt sau, vẽ chi chít lên đó sơ đồ tiểu phẩu bản thân và hằng hà công thức hay. Tôi gọi đó là hành trình đọc vị bản thân.
Bạn biết không, thế giới nội tâm của bạn thực sự bao la và phức tạp hơn vũ trụ rộng lớn ngoài kia. Nó xứng đáng được trân trọng và lắng nghe. Khi đã hiểu được điều nó muốn, thứ duy nhất còn lại chỉ là lên kế hoạch và hành động quyết tâm, nhiệt thành, tử tế. Rồi con đường bạn đi sẽ dẫn lối tới con người bạn muốn…
Và tôi muốn, bằng đặc ân “nhạy cảm” với ngôn từ, tôi sẽ trở thành người kể chuyện truyền cảm hứng. Vì suy cho cùng, chẳng phải những câu chuyện mới chính là những phân tử làm nên thế giới và đằng sau những người thống trị thế giới là những nhân vật kể chuyện đại tài sao?
Agency là một điểm dừng, chưa hẳn là đích đến
Tôi tìm đến anh vì trong trí nhớ về những lời động viên, có anh.
Anh hẹn tôi ở một quán cafe mang tên Pencil Coffee.
Tôi nói nhiều về con người mình và điều mình muốn.
Anh nói, vậy về với anh đi.
Tôi về!
Dưới đây là 5 điều mà tôi đúc rút được khi nhìn lại 1 năm qua:
1 tháng tư – Đó là ngày đầu tiên tôi bước vào một môi trường mà:
9 giờ sáng vẫn chưa có ai.
Mọi người lấy việc “mạt sát” lẫn nhau làm niềm vui.
Giới tính, thời trang, tuổi tác, chức vụ không có lí do gì để tỉ lệ thuận với nhau.
Người đến thế kẻ đi rồi vội đi khi tên chưa kịp nhớ.
Và đặc biệt, bạn có thể làm đến quên ăn, quên hẹn, quên giờ phố lên đèn, quên mất nhà đóng cửa, quên luôn mặt người yêu.
Nhưng ngạc nhiên thay, tôi thấy dễ chịu với không khí này.
Ngày đầu tiên, ôm 2 dự án, không ai bảo ban bày biện. Cứ thế mà đi. Một chút bối rối nhẹ nhưng vẫn với tư duy: mọi thứ đều có cốt lõi (khung xương), có thể mình chưa hiểu hết thuật ngữ (lớp áo choàng) nhưng chắc chắn phải hiểu được và hiểu đúng bản chất (tuỷ). Thuật ngữ – suy cho cùng cũng chỉ để đồng nhất về cách hiểu trong nghề. “Chính ơi, đừng sợ!”
2 gia vị chính – lợi thế cạnh trạnh tôi nêm cho mình để đậm đà hơn, để tạo sự khác biệt:
Về nghiệp vụ, tôi lấy sự sáng tạo của mình ra làm điểm nhấn.
Đứng trước một sản phẩm sáng tạo, tôi hay phân thân làm ba:
(1) là người làm ra sáng tạo để phiêu cùng nó,
(2) là người quản trị sáng tạo để đo lường độ khả thi,
(3) là người mua sáng tạo để biết nhập “hàng” về có bán được cho thượng đế hay không?
Vì ý tưởng nào sinh ra cũng đáng được nuôi dưỡng đàng hoàng.
Bạn có thể cảm thông và trân trọng, nhưng tuyệt nhiên không nên dễ dãi.
Vì cuộc đời bạn đâu đủ dài để mãi làm những điều dễ dãi đúng không?
Về kỹ năng, tôi lấy sự “tự tôn” ra để “đối thoại” với khách hàng một cách “tinh tế”.
Vì tôi tin người ta không nghe bằng tai, người ta nghe bằng khối óc và trái tim. Sau này, anh H gọi đó là “Thought-Leadership”.
(1) Tự tôn – Tự tin Tôn mình lên bằng nhân cách, trí tuệ và niềm đam mê.
(2) Tinh tế – Tinh ý quan sát và Tế nhị mở lời/hành động.
Chẳng có lí do gì để từ chối một người bạn đường tuyệt vời như vậy cả.
Đây là cách tôi cuốn hút những khách hàng của mình: ai định ra đi – hoặc vui vẻ ở lại, hoặc thoải mái ra đi; ai đang đến thì háo hức; ai đã làm thì hài lòng và muốn được tiếp tục.
Ở cái môi trường “trẩu trẻ”, kiếm được một người già dặn và chín chắn nhưng vẫn mang hơi thở trẻ trung, hiện đại, không dễ đâu. Và Thần thái rất quan trọng! Thần thái không phải lúc nào cũng tự có nhưng luôn có thể tự tạo.
Thành công của người làm quản trị khách hàng là hiểu họ như người thân, chiều họ như người tình và khắt khe với những đòi hỏi vô lý của họ như cha mẹ dạy con cái không được nhõng nhẽo.
Hãy chứng minh, nếu bạn đeo đuổi tôi, thành công sẽ tìm đến bạn!
Hãy cố gắng nghiệm thu vượt những gì đã thống nhất từ đầu! Điều đó có nghĩa hầu bao của họ đang mở dần ra tỉ lệ thuận với sự hài lòng về chất lượng dịch vụ và niềm tin dành cho bạn.
3cánh chim đầu đàn, họ không hoàn hảo, nhưng đáng tin. Tôi vốn sợ lòng người và sợ cả lòng mình. Nên tôi hay chọn Sếp với ưu tiên đầu là đạo đức (tôi không đo được đâu, chỉ là dự cảm và quan sát). May thay, tôi tìm được 3 chân kiềng lành tính, thú vị: một luôn cuồng nhiệt đam mê và gấp rút, một từ tốn thong thả điềm đạm, một mạnh mẽ quyết đoán sắc sảo. Và quan trọng là họ trẻ, họ phóng khoáng về tư duy và chịu chia sẻ. Với tôi, vậy là đủ!
Ngoài ra, tôi còn may mắn sở hữu đàn em ngoan hiền, tiềm năng và có chí tiến thủ. Nếu tôi thích ai đó hăng say trong công việc một, thì tôi thích ai đó luôn nung nấu trong mình một kế hoạch hoàn thiện bản thân từng ngày mười.
4 tháng sau thử nghiệm, tôi bước lên vị trí Team Leader. Sau đó là Manager khi tròn nửa năm và ẳm giải Cây bút chì kỹ thuật số xuất sắc nhất năm.
Ở môi trường càng linh động, bước nhảy của bạn càng xa và không bị nề hà bởi tuổi tác.
Ở đó, tôi tin năng lực là thước đo cho sự thăng tiến.
Điều bạn cần là một người sếp biết quan sát, ghi nhận một cách công tâm và kịp thời.
Tôi hay đùa là phải biết “dự báo thời tiết” từ khi mọi hành động của đối phương còn nằm trong tàng thức.
Và đặc biệt, chỉ có người sếp bảo vệ được lợi ích của họ mới có thể bảo vệ được lợi ích của bạn. Còn sau đó, họ đặt được lợi ích của bạn lên trước của họ thì đó là lý tưởng bàn sau.
5Điều tâm niệm lưu lại để nhắc nhở mình trên hành trình đi tiếp, dù ở vị trí nào, môi trường nào đi nữa. Ownership (Tự chủ), Work-Life Balance (Cân bằng), Growth mindset (Cầu Tiến), Leadership (Dẫn đầu), Equity (Công bằng).
Hãy làm chủ bản thân với một cuộc sống cân bằng và tinh thần cầu tiến.
Hãy dẫn đầu để là người thiết lập trật tự bình đằng, công bằng cho tất cả mọi người.
Tôi cảm thấy nhiều người tìm đến một công ty mới như tìm một chỗ “trú ẩn”, cứ thập thò lo sợ bị đuổi đi. Tôi muốn họ tha một cọng rơm đến để làm tổ chung, đẻ một quả trứng vàng để lại và tiếp tục vỗ cánh về phương nam – mang theo một cọng rơm to hơn để xây một chiếc tổ hoành tráng hơn nữa. Tôi thích truyền cảm hứng, nạp thêm giá trị cho những người xứng đáng để họ mạnh mẽ bước tiếp với sự nghiệp của mình.
Cuối cùng, tôi mượn lời nhận xét của một talent đã xuất thân từ các tập đoàn lớn, người đã là một trong những lí do khiến tôi quyết định từ chối các offer khác để ở lại công ty, người chỉ cần một vài keyword về trăn trở của tôi đã đưa ra một bài giải xác đáng: “Chị đánh giá em là một bạn rất là sáng. Về mặt result, (đoạn này phải xoá vì có số liệu)… Chị nghĩ trong 7 – 8 tháng mà em làm việc, từ một SAE lên AM mà làm rất là well-delivered on time, recruit people và cái cách mà em manage team cũng rất ổn. Chị đánh giá rất cao, chị nghĩ đó là right people, right job, right timing nữa. Cái yếu tố đặc sắc nhất của em là dedication to the job, em không chỉ run detail dự án mà còn dành thêm thời gian để get back, nghiên cứu và đưa ra những high quality comment… Em think cho công ty. Chị nghĩ em là một talent nên next movement sẽ…“
Agency is not
Urgency
Agency life doesn’t meanNight Life…
You make someone’s life
more exciting. How is YOURS?
Sau bài viết dạm ngỏ này,
tôi sẽ chính thức khai triển những bài viết chia sẻ về quan điểm nghề, về kỹ năng, kinh nghiệm quản trị dự án sáng tạo, và về cả những câu chuyện đằng sau những dự án do tôi dẫn dắt.
Tôi không ngại đụng hàng hoặc bị chê cười vì những chuyện mình kể bé cỏn con đâu.
Vì đôi khi, cái chuyện cỏn con đó nếu đến đúng người và đúng thời điểm.
Biết đâu, nó lại thành sự lớn.
* Tôi sẽ dành tặng mối tình đầu một bài viết riêng dài 8 ngàn trang ^^. Vì người ấy chưa bao giờ hết ngọt ngào với tôi, ngay từ khi đón về cho đến lúc tiễn đi.
MC’s